Chúng ta là mỗi cá thể riêng biệt, phức tạp. Dẫu cho có bị
gò ép phải theo một quy chuẩn nào đi chăng nữa thì mỗi cá nhân vẫn đều khác biệt.
Chúng ta có thể nhớ về nhau dựa vào giọng nói, vào tính cách, hoặc bộ quần áo mặc
trên người. Nhưng cũng không thể không nhắc đến thứ bí ẩn đánh thức khứu giác của
chúng ta, đó là mùi hương.
Tôi còn nhớ những ngày khi tôi còn là cậu trai mặc chiếc quần
đồng phục rách ống vì quấn vào xích xe đạp Asama, vẫn còn khoác trên mình chiếc
áo khoác đồng phục rộng thùng thình, một con mọt sách không hơn không kém; thì
mùi hoa hồng trên tóc cô khiến tôi không khỏi thắc mắc tại sao mùi hương lại
làm bản thân ngất ngây ngơ người đến thế. Nhiều lần tôi gặng hỏi tóc cô có mùi
gì, cô chỉ bông đùa là dầu gội sunsilk rồi lại cười nói đó là bí mật. Và sau
bao nhiêu năm, nguồn gốc hương thơm đó vẫn mãi mãi được giấu kín. Đó là lần đầu
tiên tôi biết đến thế giới của mùi hương.
“Perfume is the art that makes memory speak.” – Francis
Kurkdjian
Trong muôn vàn những hương thơm chúng ta được tiếp xúc hàng
ngày, không thể không nhắc đến nước hoa. Nước hoa xa xỉ, phù phiếm, và cũng là
kết tinh nghệ thuật đặc sắc. Nước hoa là thời trang, vô hình, nhưng biết cách gợi
lên toàn bộ tính cách con người. Sự kết hợp giữa hàng chục hay hàng trăm nguyên
liệu với nhau tạo nên tổng thể hài hòa khiến ta phải si mê. Và hơn hết thảy, đằng
sau của một sáng tạo mùi hương là cả một câu chuyện. Hãy ví dụ như Diptyque,
nhà nước hoa này luôn có những chai lấy cảm hứng từ những địa danh nổi tiếng
như Do Son, Tam Dao của Việt Nam. Hoặc nhà sáng chế đang nổi danh người Thái là
Prin Lomros với thương hiệu Strangers Perfumery, lấy cảm hứng từ chính nghề
nghiệp của anh ấy là giảng viên về film making tại một trường đại học ở Bangkok.
Sáng tạo của Prin thường phản chiếu những bộ phim ưa thích của anh như John
Wick, Call me by your name, Kingsman,...
Và tôi cũng mua một mùi hương cho chính mình, dù đó chỉ là một
chai chiết nhỏ bé, rồi tôi mua một vài mùi hương lúc nào chẳng hay. Dần dần sau
nhiều lần mua thử tôi nhận được nhiều lời khen vì hương thơm trên người mình,
thế là tôi lấy làm vui thích vì có người nhận ra nốt hương trên cơ thể. Và càng
ngày, mùi hương bỗng bóc mẽ, lột trần tính cách của tôi mà phơi bày thông qua sắc
hương trên cổ tay hay sau gáy.
Tôi nhận ra sự huyền diệu của mùi hương. Mùi hương còn thể
hiện tâm trạng, cảm xúc, hay gợi nhớ, một cách bất giác, và vô hình. Là khi tôi
bỗng thấy trống rỗng trong lòng, tôi lấy long diên hương ra xịt để xem mùi
hương biến hóa hay cũng trống rỗng như tâm trạng, hoặc khi tôi háo hức cho một
bữa tiệc, hương whiskey lại được làm chủ điểm. Hay trong một viễn cảnh khác,
tôi ngẩn ngơ, thẫn thờ, thơ thẩn trước một hương thơm trong trẻo trên cổ tay cô
gái tôi trót dành tình cảm trọn vẹn.
Mùi hương là dấu ấn cá nhân. Thật vậy, chẳng phải tự nhiên
mà bạn cảm thấy thoải mái khi mặc một mùi hương trên người hoặc phát cuồng lên
vì một hương thơm. Mùi hương có độ tỏa khác nhau, có người thích xa có người
thích gần. Có người thích che giấu đi mùi hương cũng như sự khiêm tốn của bản
thân cho người đối diện, hoặc có người tự tin thể hiện cá tính bằng những nốt
hương mạnh mẽ.
Và cuối cùng, bản thân tôi xin mê mẩn hoa cỏ phương đông,
tôi mê cỏ hương bài, tôi mê gỗ, mê những mùi cay đắng, nhưng tôi cũng mê những
hương ngọt ngào dịu êm. Nếu dùng mùi hương để miêu tả bản thân tôi, thì tôi xin
được chọn Tempo của Diptyque, là sự kết hợp hài hòa của rất nhiều mùi hương phức
tạp không liên quan đến nhau nhưng biết cách nhường nhịn chỗ đứng cho nhau.
Cũng như bản thân tôi đam mê rất nhiều thứ nhưng không quá mạnh cái gì cả. Mặc
Tempo lên người, tôi cảm thấy đồng cảm. Sau một vài giờ, Tempo trở nên ngọt dịu
vừa đủ để mang đến tâm trạng của những bản nhạc jazz buồn. Còn nếu hỏi tôi một
mùi hương tôi muốn được thấy ngay lúc này, chắc chắn là một mùi nhẹ nhàng trong trẻo của
Replica.