Chủ Nhật, 30 tháng 6, 2019

Ai cũng có những điều mang ý nghĩa của riêng mình


Chúng ta ai cũng có những điều mang ý nghĩa cuộc sống của riêng mình. Thật vậy, có những điều tưởng chừng như nhỏ nhặt lại định hình cả một mục đích sống của mỗi người. Đó có thể là những bài hát, những lời dặn dò của cha mẹ, những lời giảng dạy của thầy cô khi còn ngồi trên ghế nhà trường, hay như với tôi là các bộ phim yêu thích.

(mainly vintage) 


Marvel Cinema Universal đã mất đến 10 năm để tạo nên kỷ nguyên của họ, đối với những đứa trẻ tuổi teen từ khi đó đến bây giờ đã là cả 1 thập kỷ đầy cảm xúc với những bộ phim gắn liền với lứa tuổi đẹp nhất. Có bao nhiêu người đã khóc khi Tony Stark búng tay với chiếc găng tay vô cực? Có bao nhiêu status trên facebook bày tỏ cảm xúc của người xem với những nhân vật họ yêu thích đã đến ngày phải chia tay, để mở ra 1 kỷ nguyên mới? Và liệu họ có chắc rằng, họ thật sự ưa thích phase mới của vũ trụ đã đi theo họ 1 thập kỷ?

Vậy điều gì tôi cảm thấy sẽ định hình nên con người tôi từ khi tôi biết suy nghĩ cho đến mãi sau này. Đó là How I met your mother. Này đừng hiểu nhầm, bài viết này không phải để review về TV series đó, chỉ là quan điểm của tôi về những điều định hình nên cá nhân mỗi người mà thôi.
Tôi có những người bạn lớn hơn khoảng 5 tuổi, bộ phim ưa thích của họ là Lord of the ring. Họ nhắc đến nó như một điều hiển nhiên, họ cho rằng tất cả mọi người đều nên xem Lord of the ring và hiểu nó. Và vì thế nên người bạn của tôi đã rất ngạc nhiên khi tôi trả lời rằng: tôi chưa từng xem 1 tập Lord of the ring nào.

Tôi có một nhóm bạn chơi game chung, đa số trong đó đều xem Game of Throne, chúng tôi sử dụng những đoạn hội thoại và cách xưng hô trong phim khi nói chuyện với nhau, và cảm thấy rất vui khi giao tiếp như những nhân vật trong bộ phim truyền hình mình yêu thích. Ngay cả khi người ngoài nhìn vào cảm thấy rất dị, tại sao mấy người này lại nói chuyện với nhau cùng cách xưng hô “my lord”, “my lady”, “your grace”,... Mặc dù tôi biết rằng season cuối cùng của bộ phim là cái điều đáng thất vọng, nhưng 1 người bạn của tôi đã sống với nó 1 thập kỷ (again), và dù kết thúc có đáng thất vọng đến đâu, thì đó cũng là những gì cậu ta sống cùng cả một thời, từ khi còn là cậu trai học THPT, cho đến khi lấy vợ và có 1 bé gái.

Lại nói về tôi, cùng nhóm bạn thân nhất của mình, chúng tôi xem how I met your mother khi còn là cậu trai ngây thơ mới rời khỏi vòng tay của cha mẹ, chuyển đến học tập tại thủ đô xô bồ với ti tỉ loại người khác nhau. Chúng tôi xem đi xem lại không biết chán và rồi dần dần áp dụng cái cách sống của những nhân vật trong phim vào bản thân mình.

Chúng tôi thích việc cố gắng hết mình trong học tập và làm việc và rồi cuối cùng gác lại hết và ngồi với nhau tại một quán pub quen thuộc, uống một vài ly cocktail hay vài chai bia, tán gẫu với nhau về những gì mình gặp phải trong tuần. Liệu rằng điều đó có quá dại dột khi được làm những gì mình yêu thích và không thật sự bận tâm đến cố gắng hết sức mình chỉ để kiếm thật nhiều tiền và danh vọng như những kỳ vọng lớn lao các bậc phụ huynh gửi gắm?

“Whatever you do in this life, it's not legendary, unless your friends are there to see it.”

Chúng tôi có những lần dại dột, có những giọt nước mắt đã rơi vì những quyết định của chính bản thân mình, hay những lúc mà bản thân phải cảm thấy tự hào, và để rồi còn lại là những câu chuyện được kể lại, những kỷ niệm để nhớ về, và nó chỉ thật sự ý nghĩa khi có những người quan trọng ở đó để chứng kiến, Barney Stinson đã dạy chúng tôi điều đó.

Tôi và bạn cùng phòng từng nói với nhau rằng, chúng ta nên xem God Father 3 năm 1 lần, để nhìn lại bản thân sau mỗi một lần xem, nhưng điều đó sẽ chẳng bao giờ thành hiện thực vì chúng tôi xem How I met your mother nhiều hơn tất cả những bộ phim khác. Nó ảnh hưởng đến từng quyết định của chúng tôi, như Bro code cho rằng “không được phép động đến bạn gái của bạn thân”, và một khi điều đó xảy ra, chúng tôi điều biết có những hậu quả sẽ chẳng bao giờ giải quyết được. Hoặc như từng mức độ của một người khi say, khi bạn uống đến một mức độ nhất định, bạn sẽ làm những điều mà bình thường bạn không dám làm, và khi bạn vượt qua được một giới hạn, sẽ là 1 giới hạn khác của chính bạn. Hay 12 giờ đêm bạn đứng một mình ở ga Hà Nội, đợi cậu bạn thân của mình đến đón và rồi thong dong trên chiếc xe máy giữa đêm Hà Nội và dừng lại ở Hồ Gươm với 2 chai bia không chủ đích.


Phải rồi, thời gian trôi đi, ta có thể bỏ quên cả một thời đã qua, nhưng luôn có những điều định hình nên bản thân mỗi người.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét